Chương 37: C37: Trong vòng một đêm
Trong vòng một đêm.
Ở Đế Đô có rất nhiều tin đồn thú vị.
Chủ đề lôi cuốn nhất chính là, Thái tử bị cấm túc vì đã không kiểm soát được thảm họa tuyết rơi!
Chủ đề lôi cuốn thứ hai, bảy đại thân vương đang bí mật luyện binh tại đất phong, họ tràn đầy tham vọng, muốn tranh đoạt đế vị với Thái tử.
Chủ đề lôi cuốn thứ ba, Tư Mã Mai, đích nữ của phủ Tư Mã đã bỏ nhà đi, còn để lại một câu nói làm long trời lở đất, trực tiếp lan truyền trong "Vòng tròn hậu viện" của Đế Đô - Thiên hạ này quá rộng lớn, ta muốn đi thăm thú một chút.
Chỉ trong một khoảng thời gian ngản, danh tiếng của Tư Mã Mai đã vượt xa muội muội của mình là Tư Mã Lan, trở thành thần tượng tinh thần của thiếu nữ khuê phòng và các. phụ nhân ở Đế Đô.
Ở thời đại này, nữ nhân đều là vật đính kèm của nam nhân.
Những nữ nhân bình thường, vì cuộc sống mà phải bôn ba khắp nơi, mặc dù bị coi là "Hương dã thôn phụ", nhưng nhiều khi họ vẫn có thể xuất đầu lộ diện, sẽ không bị ngôn luận thế tục chỉ trích.
Tuy nhiên, những nữ nhân đã tiến vào hậu viện trong hoàng cung cũng như hậu viện của các quan viên thì lại khác.
Mặc dù họ không cần lo lắng về cơm ăn áo mặc, nhìn thấy cảnh sắc vô biên, nhưng phần lớn họ đầu giống như con chim vàng trong lồ ng, không được bước ra cửa lớn, cũng không được bước chân ra cửa thứ hai, họ phải tuân thủ nghiêm ngặt phẩm hạnh của "Nữ đức", bị mắc kẹt trong một thế giới hẹp cho đến khi chết đi.
Chỉ cần đi chệch hướng một chút, họ sẽ bị coi là những nữ nhân hư hỏng lệch lạc.
Hiện tại Tư Mã Mai tự bỏ nhà đi, cho dù là không phải bỏ. trốn cùng với một dã nam nhân, nhưng đó cũng là điều sẽ bị nhận rất nhiều lời chỉ trích.
Danh tiếng của nàng ta trực tiếp thay đổi, từ một tiểu thư khuê các chuyển thành nữ nhân hư hỏng lệch lạc!
Do đó, nữ tử này không có đức hạnh, không xứng với Thái tử!
Nàng ta càng không xứng với vị trí Thái tử phi! Không xứng với chức vị mẫu nghi thiên hạ trong tương lai! Trước cửa phủ Thái tử.
Hoàng Thành Tư đã thiết lập cấm chỉ để cấm bất cứ ai ra vào.
Thái tử tức giận, không ngừng đập phá trong đại sảnh.
Hết đợt này đến đợt khác, tất cả tin xấu đều truyền vào trong phủ, giống như sóng biển đâm thẳng vào tim của Thái tử, trực tiếp làm cho tinh thần của hắn ta sụp đổ.
"Tại sao? Tại sao lại muốn cấm cửa ta?"
Thái tử tóc tai bù xù, tứm lấy cung nữ ở bên cạnh hỏi: "Ngươi nói đi, tại sao lại như vậy?"
"Chẳng phải là lão già kia muốn mượn tay ta để chơi chết lão Cửu hôi thối kia sao?"
"Tại sao lại cấm cửa ta vào thời điểm mấu chốt này?" "Rốt cuộc thì ông ta đang có ý gì?"
Cung nữ sợ hãi đến phát run, giống như một con cừu nhỏ bất lực: "Thái tử điện hạ, nô tỳ không biết!"
Lúc này. Một thái giám trung niên vội vàng bước vào đại sảnh, hắn †a không hề ngạc nhiên trước cảnh tượng trước mặt: "Thái tử điện hạ, tiểu thư phủ Tư Mã, Tư Mã Mai đã bỏ nhà đi rồi!"
"Cái gì?"
Thái tử hung tợn hất mái tóc tán loạn đang che mặt mình ra, điên cuồng nói: "Nàng ta chạy trốn ư?"
"Nàng ta là Thái tử phi tương lai, là Hoàng hậu tương lai mài"
"Tại sao nàng ta lại chạy trốn?"
"Bản cung anh minh thần võ, chính là một đế vương trời sinh, dựa vào đâu mà nàng ta có thể coi thường ta chứ?"
Thái giám trung niên vẫn giữ im lặng!
Mặc dù Thái tử là một Thái tử, nhưng dường như hắn ta không liên quan gì đến những từ anh minh thần võ.
Thái tử tiếp tục điên cuồng gầm rú: "Lão Cửu chết tiệt kia lừa muội muội của nàng ta chạy trốn, nàng ta cũng bỏ nhà ra đi, chẳng lế nàng ta cũng coi trọng lão Cửu kia sao?"
"Rốt cuộc thì lão Cửu có gì tốt chứ?”
Bình luận truyện