Cửu Long Đoạt Vị - Tuyệt Thế Thái Tử

Chương 9: C9: Chí hướng của hoang thân vương



Hạ Thiên lấc đầu.

Hắn chỉ biết Tư Mã Lan là đệ nhất mỹ nữ Đại Hạ. trong trên bảng xếp hạng mỹ nữ thiên hạ, nàng chỉ xếp thứ ba.

“Hắc häc hắc...”

Trong mắt Thái tử hiện lên một ngọn lửa tà ác: “Cửu đệ, ngươi đúng là một tên mọt sách. Thái tử ca ca nói cho ngươi biết... thiên hạ đệ nhất mỹ nhân là Hô Duyên Đóa Nhị, là Đại công chúa của đế quốc Thiên Lang. Đất phong ở ngay cạnh Đại Hoang Châu của ngươi - Thiên Điều Châu. Chỉ cần ngươi đến đất phong, có lẽ sẽ nhìn thấy bóng dáng duyên dáng của nàng ấy dẫn quân vào lãnh thổ của ngươi."

Ánh mắt Hạ Thiên nặng nề: "Thật sao?" “Chắc chẳn!"

Vẻ mặt Thái tử "đố thêm dầu vào lửa?, thoạt nhìn hơi đê tiện: "Cửu đệ, sau mỗi mùa đông kết thúc, đại quân Thiên Lang của Thiên Điêu Châu sẽ xông vào Đại Hoang Châu cướp. lương cướp người. Chỉ cần ngươi ngoan ngoãn ngồi ở Đại Hoang Châu thì nhất định có thể nhìn thấy thiên hạ đệ nhất mỹ nhân kia. Theo truyền thuyết, thiên hạ đệ nhất mỹ nhân Hô Duyên Đóa Nhi không chỉ quốc sắc thiên hương, đẹp như tiên nữ trên trời mà còn là một trong ba danh tướng hàng đầu của đế quốc Thiên Lang. Là nữ trung hào kiệt không thua kém bậc mày râu. Nếu như ngươi bị nàng ấy bắt đi... Häc hắc hảc... Cứu đệ đẹp trai như vậy, nói không chừng sẽ trở thành Phò. mã rồi. Có thế để nàng ấy chăm sóc ngươi đấy!"

Thái tử muốn dùng nỗi đau của Đại Hoang Châu để kích. thích Hạ Thiên.

Hần ta liếc nhìn Tư Mã Lan từ xa, sự ghen tị gặm nhấm trái tìm.

"Ha ha ha...”

Nụ cười trên mặt Hạ Thiên vẫn không thay đổi: “Tạ ơn Thái tử ca ca chỉ điểm. Sau khi ta đến Đại Hoang Châu sẽ bắt thiên hạ đệ nhất mỹ nữ Hô Duyên Đóa Nhi kia làm nha hoàn thông phòng. Cửu đệ ta nhất định sẽ không làm mất uy phong của hoàng tộc Đại Hạ”

Câu trả lời này nãm ngoài dự đoán của Thái tử.

Hản ta hít một hơi thật sâu... Tên mọt sách này thật sự dám nghĩ.

"Cửu đệ, nếu như ngươi có thể bắt được Hô Duyên Đóa Nhi làm nha hoàn thông phòng, ta sẽ ăn tươi sư tử băng đá

trước cửa phủ Thái tử!"

"Được!" Hạ Thiên đánh rần theo gậy: "Đánh cược thành lập! Thái tử ca ca, ta chờ ngày ngươi ăn sư tử đá!"

Thái tử nghẹn họng không còn gì để nói.

“Khụ khụ khụ...

Hạ Thiên tỏ vẻ quan tâm hỏi: "Thái tử ca ca, ngày đó. ngươi bị doạ đến mức đi tiểu ra quần... không để lại bệnh tật gì chứ?"

Đây là phản kích của Hạ Thiên!

Nói chuyện gì không nói lại đi nói chuyện này. Đánh người lại đánh mặt!

Quả nhiên.

"Bùm.."

Thái tử nghe được lời này trong lòng như nổ tung, trong. mắt hiện đầy hung quang, nhìn chăm chăm Hạ Thiên như: đang nhìn chăm chăm vào kẻ thù không đội trời chung

Nếu ánh mắt có thể giết người, cơ thể Hạ Thiên đã sớm thủng lỗ chỗ, chảy máu mà chết!


Sắc mặt Thái tử đen như mực, âm trầm nói: "Không nhọc Hoang Thân Vương quan tâm, cơ thế Thái tử rất cường tráng!"

Hạ Thiên tỏ vẻ vui mừng: "Vậy thì tốt! Nhưng mà ngươi và các hoàng tẩu vất vả cày cấy nhiều năm như vậy, lại không thể sinh được đứa con nào... Không phải là cơ thể ngươi không được đó chứ?”

"Ngươi...

Thái tử nằm chặt năm tay, trên cổ nổi gân xanh, lỗ mũi phun ra lửa, tức giận như muốn nổ tung tại chỗ.

Không, hẳn ta muốn rút kiếm đâm chín chín tám mươi mốt lỗ máu trên người Hạ Thiên.

Đâm trước rồi giết!

Đâm rồi lại giết

Giết hẳn!

Nhất định phải giết hẳn!

Trong lòng Thái tử điên cuồng gào thét!

Hãn ta đã ba mươi tuổi, có rất nhiều thê thiếp nhưng lại không có con

Trước cổng thành, đột nhiên ngay cả gió cũng trở nên im lặng, chỉ có tiếng th ở dốc giận dữ của Thái tử.

Trong một cái động ở cống thành, một chiếc xe ngựa đẹp để quý giá đang đậu bên trong. Ngồi trong xe ngựa là một người đàn ông trung niên đẹp trai.

Hän ta lặng lẽ nghe cuộc trò chuyện của Thái tử và Hạ Thiên, trong mắt lộ ra vẻ phức tạp, lẩm bẩm: "Thì ra ngươi chính là Cửu Hoàng tử! Khó trách Lan Nhi tò mò về ngươi! Bản tính này của Thái tử... khó mà làm được việc lớn!"

Người này không ai khác chính là Tả thừa tướng Tư Mã Kiếm: "Ra ngoài tiễn tiểu thư đi!"

"Vâng!"

Người đánh xe vạm vỡ lái chiếc xe ngựa chậm rãi ra khỏi cổng thành và dừng lại bên cạnh tọa giá của Thái tử.

Tư Mã Kiếm nhảy xuống xe ngựa, chắp tay hành lẽ: "Tư. Mã Kiếm bái kiến Thái tử điện hạ!"

Vẻ mặt cứng ngắc của Thái tử dịu đi, gượng cười nói: "Tả thừa tướng miễn lễ! Ngươi cũng tới tiễn Hoang Thân Vương sao?"

"Đúng"

Tư Mã Kiếm cử chỉ tiêu sái, nụ cười rạng rõ: “Đêm qua Hoàng đế bệ hạ hạ chỉ, ban hôn tiếu nữ Tư Mã Lan cho Hoang Thân Vương. Cựu thần là người làm cha, tất nhiên nên đến tiên bọn họ một đoạn đường! Thái tử điện hạ cảm thấy có. đúng không?”

Tối hôm qua, văn võ cả triều đều biết Cửu Hoàng tử suýt chút nữa quỳ chết ở trước Ngự thư phòng.

Ngay sau đó, ngoài dự liệu của mọi người, hoàng đế ban hôn cho Hoang Châu Vương và Tư Mã Lan.


Tả thừa tướng Tư Mã Kiếm quyền thế ngập trời trong triều đến mức ngay cả Thái tử cũng phải cố gắng hết sức lôi kéo, thêm chí còn thả tiếng gió... muốn cưới hai cô con gái của phú Tư Mã.

Nếu hẳn ta có thể cưới Tư Mã Mai và Tư Mã Lan, nhận được sự ủng hộ của nhà Tư Mã thì địa vị Thái tử của hãn ta sẽ vững chắc, không ai có thể lay chuyển được. Thế nhưng hoàng đế lại chọn ban hôn Tư Mã Lan cho Hạ Thiên, điều này. nằm ngoài dự liệu của văn võ bá quan trong triều. Mọi người đều đang phỏng đoán suy nghĩ của hoàng đế.

Tư Mã Kiếm nhìn nhận rất thông thấu. Hoàng đế cho ông ta hai lựa chọn:

Lựa chọn đầu tiên là... vì hạnh phúc của con gái, bí mật giế t chết Hạ Thiên, mượn con đao trong tay ông giết người. Nếu ông lựa chọn con đường này, việc giết Hoàng tử... chính là một bím tóc nhỏ trong tay hoàng đế. Chỉ cần hoàng đế cần, ông ta có thể dùng nó để diệt nhà Tư Mã của ông bất cứ lúc. nào. Từ đó về sau, ông chỉ có thể trung thành với hoàng đế.

Lựa chọn thứ hai là để Tư Mã Lan đi cùng Hạ Thiên. Nếu như vậy, nhà Tư Mã kết thông gia với Hạ Thiên, người ít có khả năng trở thành Thái tử, sẽ không còn có thế ủng hộ Thái tử nữa, cũng sẽ không cho phép Thái tử phát triến an toàn. Nhà Tư Mã cũng sẽ ngoan ngoãn bán mạng cho hoàng đế

Đối với hoàng đế, đây là kế một hòn đá giết hai con chim.

Mặc kệ nhà Tư Mã lựa chọn điều gì? Hoàng đế vẫn là người chiến thắng!

Lúc này, Thái tử tỏ vẻ lấy lòng: “Tư Mã thừa tướng con gái đi xa là chuyện bình thường. Đương nhiên là được”

Song hẳn ta vẫn không khỏi khiêu khích: “Nhưng Đại Hoang Châu là nơi hoang vu nguy hiếm, Tả thừa tướng thật sự. muốn đưa Tư Mã Lan tiếu thư đi vào nơi nguy hiểm đó?”



"Ha ha ha.." Tư Mã Kiếm cười nhạt, gác chuyện này sang một bên: “Làm phiền Thái tử lo lăng! Hoàng đế bệ hạ đích thân ban hôn, hạ chỉ đồng hành. Nếu cựu thần ngăn trở sẽ bị coi là kháng chỉ! Đã như vậy, chỉ sợ đầu người của cựu thần càng khó giữ!"

Sắc mặt Thái tử xấu hổ: “Đương nhiên là không thể kháng chỉ! Dĩ nhiên là không!"

Bấy giờ Hạ Thiên mới chấp tay hành kiến Tả thừa tướng”

u vương bái

Tư Mã Kiểm vội vàng hoàn lễ: "Làm gì có thân vương nào. hành lẽ cho cựu thần trước... Cựu thần bái kiến Hoang Thân Vương. Xin Hoang Thân Vương đồng ý cho ta tạm biệt Lan Nhĩ."

Hạ Thiên vui vẻ đáp ứng: "Tả thừa tướng, mời!"

Tư Mã Kiếm đi về phía Tư Mã Lan, hai cha con căn dặn lẫn nhau, dáng vẻ phụ từ nữ hiếu.

Lúc này, Thái tử đen mặt bước vào xe ngựa, lạnh lùng nói *Hôm nay bổn cung chỉ tiễn tới đây, Hoang Thân Vương đi đường bình an! Đi!"

Người đánh xe quay đầu ngựa, quay trở lại thành.

Hạ Thiên cung kính hành lễ với xe ngựa: "Thần đệ cung tiên Thái tử ca ca, thay ta vấn an ba vị hoàng tẩu! Mong Thái tử ca ca sớm ngày làm phụ thân! Trai gái thành đàn!"

Trong động ở cổng thành "Phụt..."

Máu trong ngực Thái tử không còn có thể khống chế được nữa, trong cố họng tràn ngập vị ngọt, phun vào trong xe ngựa, kìm nén quát: "Hạ mỹ nhân!"


Một bóng người màu đen duyên dáng xuất hiện ngoài cửa sổ xe, giọng nói nhẹ nhàng uyển chuyển, giống như chim hoàng anh đang nói chuyện với con người: "Thái tử điện hạ có gì phân phó?"

Thái tử vẻ mặt hung hãn: "Giết hần! Giết hẳn ngay lập. tức!”

Bóng dáng duyên dáng giật minh: "Thái tử, nếu lập tức đông thủ... Công sức của chúng ta trong khoảng thời gian này có phải là đã uống phí rồi không?"

"Thế thì uống phí thôi!"

Thái tử rút kiếm vung lên, nghiến răng nghiến lợi nói: "Bản. Thái tử không thể đợi được nữa, chỉ muốn đưa hẳn xuống âm tào địa phủ càng nhanh càng t

"Vâng!"

Bóng dáng duyên dáng có chứt xấu hổ đồng ý: "Ta sẽ lập tức lập lại kế hoạch ám sát! Còn một điều, vừa rồi sau khi thương binh được đưa tới đây, Cửu Hoàng tử không những không thất vọng mà còn giãng co rất lâu, giống như tìm được. bảo bối vậy!"

Thái tử cười nham hiểm: “Lão Cửu thối chỉ đang giả vờ mà thôi. Lúc này trong lòng hản nhất định rất đau khổ! Hiện tại dù hắn có giả vờ vui vẻ thế nào đi chăng nữa thì trong lòng chắc cũng rất khổ sở. Nhất định là như vậy! Để hản chết đi trong giày vò và khổ sở đi!"

"Vâng!"

Một lát sau, xe ngựa của Thái tử lái ra khỏi cổng thành mờ mịt.

Ngoài cửa sổ xe không có ai cả Mọi thứ dường như chỉ là ảo ảnh.

Bên kia, trước cống thành, Tư Mã Kiếm vẫn không nhịn được mà hỏi: "Vương gia, vì sao ngươi nhất định phải chọc giận Thái tử?"

Vẻ mặt Hạ Thiên khiêm tốn: "Tư Mã thúc thúc, đừng gọi ta xa lạ như vậy, cứ trực tiếp gọi hiền tế là tốt rồi!

Khuôn mặt xinh đẹp của Tư Mã Lan đỏ như quả táo. Nàng kiều mị trừng mắt nhìn Hạ Thiên.

Tư Mã Kiểm sửng sốt: Hiền tế?"

Hạ Thiên hỏi ngược lại: “Chẳng lẽ không phải gọi như vậy sao?”

Vẻ mặt Tư Mã Kiếm không thay đổi, thẳng thản nói: “Nếu Vương gia có thể sống sót tiếp quản Đại Hoang Châu, cựu. thần nhất định sẽ tuân mệnh! Nhưng mà cựu thần muốn biết... tại sao ngươi lại muốn chọc giận Thái tử?"

Hạ Thiên cười nhạt: “Trên đường bản vương đến Đại Hoang Châu, Thái tử nhất định đã bố trí xong thủ đoạn để giết ta. Nếu ta có thế chọc giận hắn, khiến hẳn không nhịn được mà tự loạn trận cước trước sẽ rất có lợi với ta."

“Ha ha ha..."

Tư Mã Kiếm vuốt ba chòm râu với vẻ mặt tán thưởng “Xem ra Vương gia không chỉ biết binh, hiểu binh, mà còn am. hiểu binh pháp. Tốt! Hiện tại, cựu thần muốn đánh cược với Vương gia... Nếu như Vương gia có thể đẩy lui đại quân Thiên

Lang vào đầu xuân, lập được chỗ đứng ở Đại Hoang Châu, nhà Tư Mã sẽ dốc hết sức trợ giúp Vương gia."

Hạ Thiên vui vẻ đồng ý: "Cảm ơn Tư Mã thúc thúc!"

Tư Mã Kiếm không còn phản kháng lại xưng hô này nữa *Vương gia, đợi ngươi đứng vững gót chân ở Đại Hoàng châu rồi lại nói tạ ơn!"

Hạ Thiên bày tỏ thái độ: "Tư Mã thúc thúc, cho dù không có lời đánh cược này của ngươi, vì con dân Đại Hoang Châu, †a cũng phải đánh lui Hô Duyên Đóa Nhi kia!"

"Được!" "Vương gi

ư Mã Kiếm suy nghĩ một chút rồi trầm ngâm hỏi „ chí hướng của ngươi là gì?"

Đế đối phó vấn đề này, Hạ Thiên đã sớm có chuẩn bị! Chỉ là thảo luận chí hướng ở cổng thành Đế Đô có thể sẽ truyền vào tai của một số người, điều này rất mạo hiểm. Thế nhưng, dù hản là một Hoàng tử có dã tâm lớn hay không thì hẳn vẫn luôn là mục tiêu phải giết của những người trong cung... Hẳn cần gì phải khiêm tốn nữa?


Gia tộc Tư Mã là một gã khổng lồ ở triều Đại Hạ, không thiếu tiền tài, cũng không thiếu quyền lực, ngoại trừ việc không phải là hoàng tộc, trong nhà không có hoàng đế thì cái gì cũng có.

Muốn một gia tộc như vậy đầu tư vào một Hoàng tử, trước tiên phải cho bọn họ thấy Hoàng tử này có dã tâm rất lớn!

Khi đó, bọn họ mới có thể nhìn thấy năng lực của một Hoàng tửi

Hai tay Hạ Thiên chắp sau lưng, thân hình như kiếm, giọng nói trầm thấp đến mức chỉ có Tư Mã Kiếm và Tư Mã Lan mới nghe được, song lại dường như xuyên thấu thời không: “Vi thiên địa mà lập tâm, vì dân sinh mà lập mạng, vì vãng thánh mà kế tục tuyệt học đã mất, vì muôn đời mà khai mở thái bình!"

Chí thánh nhân này tuyên truyền giác ngột

Lịch sử của vùng đất này khác với lịch sử của Hoa Hạ Mặc dù Tam Hoàng, Ngũ Hoàng tuy tên giống nhau nhưng người lại khác. Mặc dù sau này cũng có nhà Thương, nhà Chu, thời Xuân Thu - Chiến Quốc và nhà Tân, nhưng những người năm quyền cũng rất khác nhau. Các nhân vật lịch sử cũng. khác nhau.

Vả lại, sau nhà Tân không phải là nhà Hán! Mà là triều Đại Hạ bây giờ.

Ở Đại Hạ cũng có rất nhiều văn nhân thích thi từ ca phú. Song không có kiệt tác nào được lưu truyền từ trong năm nghìn năm Hoa Hạ.

Luận lập chí, “tứ vi” này đủ sức chấn động thiên hạ, khiến quỷ thần khiếp sợ.

Lúc bấy giờ.

“Ầm..”

Vừa nghe vậy, Tư Mã Kiếm và Tư Mã Lan cảm thấy như có bốn quả bom hạt nhân được thả vào tâm trí, khiến linh hồn run rẩy, lòng người sôi sục.

Chí hướng của hẳn thật lớn!

Muốn làm thánh nhân sao?

Hay muốn làm hoàng đế?

Quả nhiên, trong mắt Tư Mã Kiếm lấp lánh ánh sáng, có thêm vài phần kính trọng đối với Hạ Thiên: "Thật là có chí hướng lớn! Vương gia thật khí phách!"

Ông nhìn Hạ Thiên thật sâu, nói với Tư Mã Lan: "Lan Nhi, phải trợ giúp Vương gia tiếp quản Đại Hoang Châu. Nếu gặp.

khó khăn thì cứ trực tiếp truyền tin vào nhà, vi phụ sẽ an bài”

Tư Mã Lan giật mình tỉnh dậy: "Vâng! Phụ thân, bảo trọng!"

Tư Mã Kiếm gật đầu dặn dò: "Vương gia, Lan Nhi đành nhờ Vương gia chăm sóc! Chúc Vương gia thuận lợi tiến vào. Đại Hoang Châu! Cựu thần ở Đế Đô chờ tin vui của ngài!"

Hạ Thiên chấp tay hành lễ

Tư Mã Kiếm hoàn lễ: “Tiễn quân ngàn dặm, nhưng cuối cùng cũng phải nói lời từ biệt! Đi đường bình an!"

Hạ Thiên: "Ta nhất định sẽ chăm sóc Tư Mã tiểu thư thật tốt, không phụ lòng Tư Mã gia!"

Tư Mã Kiếm gật đầu.

Sau đó, ông xoay người bình tĩnh rời đi, mắt nhìn vào hư. không, cảm xúc dâng trào: “Vì thiên địa mà lập tâm, vì dân sinh mà lập mạng, vì vãng thánh mà kế tục học thuyết đã mất, vì muôn đời mà khai mở thái bình... Thế nhân đã hiểu lâm Cửu Hoàng tử rồi!"

Lúc này, giọng nói của Hạ Thiên xuyên thấu hư không: “Hãy chớ nghe rừng lá đập thanh. Hại chỉ thong thả hát đồng hành. Gậy trúc giây rơm hơn cưỡi ngựa. Ai sợ?”

Trong mắt Tư Mã Kiếm sáng ngời: "Hay! Hay cho một Hoang Châu Vương... Không sợ gió mưa, không sợ trên đầu có thiên tình hay không? Hản sẽ đi trên con đường mà hắn nên đi, bất chấp chông gai! Có chí lớn! Có quyết tâm! Tư Mã Kiếm ta sẽ ở Đế Đô nhìn ngươi phát triển...”



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Bình luận truyện