Nhật Ký Làm Ruộng Của Pháo Hôi

Chương 46: Chương 46




Phỉ Thúy nói thẳng ra bốn cái tên này, nàng cũng không có ý định cắt đứt quan hệ với Hầu phủ, phải có chỗ dựa vững chắc mới có thể sống tốt, "Trước khi rời đi, ta là một trong tứ đại nha hoàn bên cạnh lão phu nhân Hầu phủ.

"
"Thì ra là thế.

" Minh Châu gật đầu.

Phỉ Thúy thở phào nhẹ nhõm, may mắn nàng còn có thể giải thích như vậy, nếu không sẽ lộ tẩy.

"Ngươi ổn chứ?" Minh Châu hỏi.

Phỉ Thúy lắc đầu, "Không có việc gì.

"
Có một số việc không vội được, phải từ từ.

"Vậy ta đi ngủ đây.


" Nàng cảm giác kỳ thật đối phương còn có việc muốn nói, chỉ là không muốn nói, hoặc là thời cơ chưa tới, bởi vậy cũng không miễn cưỡng, liền đứng dậy rời đi.

Ngày hôm sau, ăn xong bữa sáng, Tần Lai Phúc liền triệu tập người nhà, mở bản vẽ Phỉ Thúy đưa ra, "Đây là Phỉ Thúy bỏ tiền ra, chuẩn bị xây nhà cho chúng ta, hài tử này chính là quá thành thật, vừa trở về liền kiểm tra thân thể cho chúng ta, mỗi ngày đều mua đồ ăn ngon về nhà, hôm nay lại xây nhà, chính là muốn cho chúng ta sống những ngày tốt lành.

"
Phỉ Thúy bị nói có chút ngượng ngùng.

"Phỉ Thúy, không cần làm đến mức như vậy.

" Tần Hữu Điền là người đầu tiên tỏ thái độ, áy náy nhìn Phỉ Thúy.

Tần Lai Phúc rất hài lòng khi đại nhi tử nói như vậy.

Tần Hữu Địa ngược lại không nói gì cả.

"Phỉ Thúy, tam thúc nhận ân tình của ngươi, về sau gặp phải khó khăn gì, nói với tam thúc, ta tuyệt không hai lời.

" Tần Hữu Lương vỗ ngực "bốp bốp" rung động, hắn thật sự cảm động, tam chất nữ cho bọn hắn ăn ngon ở tốt, còn đưa các con của hắn đến học đường, trên đời này, đi đâu tìm được chất nữ tốt như vậy.

"Miệng lưỡi trơn tru.

"
Tần Lai Phúc nói như vậy, nhưng trong mắt vẫn mang theo ý cười, ai mà không hy vọng cả nhà hòa thuận.

"Phỉ Thúy, tứ thúc không có bản lĩnh gì khác, chỉ có chút sức lực, có việc gì cứ mở miệng.

" Tần Hữu Thủy nói tiếp.

"Không có việc gì, mọi người cao hứng là tốt rồi.


" Phỉ Thúy càng nói như vậy, phụ tử Tần Lai Phúc, cộng thêm Tôn thị và chị em dâu Hoàng thị lại càng lo lắng.

Chất nữ ngốc như vậy, sau này gả cho người khác, có thể bị khi dễ đến xương cốt cũng không còn mất.

Minh Châu nhìn vẻ mặt của bọn họ lại im lặng, rốt cuộc là ai ngốc cơ chứ!
Tần Lai Phúc mang theo bốn nhi tử hùng hùng hổ hổ đi tìm trưởng thôn, hai ngày sau, toàn bộ người thôn Tần gia đều biết, khuê nữ bán mình bảy năm trước của Tần gia đã trở về, năm nay vừa về liền chuẩn bị xây nhà lớn cho Tần gia.

Đương nhiên, Tần Lai Phúc cũng không giấu diếm chút nào.

"Hài tử Phỉ Thúy kia, thật là hiếu thuận.

"
"Ừm, các ngươi có chú ý không, qua năm nay, người Tần gia đều béo lên một vòng, nhà bọn họ như thế nào ai mà không biết, nhất định là Phỉ Thúy bỏ tiền ra mua đồ ăn ngon.

"
"Không chỉ vậy, sau khi Phỉ Thúy trở về liền dẫn người Tần gia đến hiệu thuốc, nói là kiểm tra thân thể cho cả nhà, có bệnh chữa bệnh, không bệnh thì bồi bổ thân thể, thật sự khiến người ta hâm mộ, ngươi nói xem, nhà chúng ta sao lại không có khuê nữ tốt như vậy.

"
"Ngươi thì biết cái gì, nam oa Tần gia, bao gồm cả Trường Bình đã định thân, năm nay sẽ thành thân, bây giờ đều tới học đường đọc sách, nghe nói cũng là do Phỉ Thúy bỏ tiền.

"
"Lo cho tất cả các phòng, ta cảm thấy tiền của nàng cũng sắp bị tiêu hết rồi.


"
"Hài tử này đúng là ngốc, dù thế nào cũng phải để lại chút của hồi môn chứ.

"
"Nghe nói đỉnh núi phía đông thôn chính là của hồi môn Phỉ Thúy.

"
"Cái kia thì có là cái gì, một đỉnh núi đổ nát, cũng đúng, nếu nàng không ngốc, lúc trước tuổi còn nhỏ cũng sẽ không chạy lên trấn bán mình.

"
Một đám phụ nhân ở nơi đó cảm thán, đột nhiên có giọng nói bất thiện xuất hiện, "Nàng từng làm nha hoàn, ta nghe nói mấy nha hoàn nhà giàu kia, đều chuẩn bị cho chủ tử, ai biết nàng còn sạch sẽ không.

"
Lời này vừa nói ra, các đại thẩm giặt quần áo bên bờ sông đều dừng động tác.





Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Bình luận truyện