Thần Tử Hoang Cổ

Chương 11: Tu luyện Binh Phạt Quyết, đạo tâm của Quân Chiến Thiên sắp nát rồi



Sắc mặt Quân Trượng Kiếm lúc xanh lúc đỏ. 

Vừa rồi còn nghĩ không thể ra tay quá nặng, nếu làm Quân Tiêu Dao bị thương thì không tốt lắm. 

Hiện tại còn trái ngược, hắn ta đầy người bụi đất, cả người toàn là vết thương. 

“Quả nhiên Tiêu Dao tộc đệ có khí thế thần nhân, tộc huynh bội phục...” Quân Trượng Kiếm đứng dậy, trên mặt miễn cưỡng nặn ra một nụ cười còn khó coi hơn khóc. 

Hôm nay hắn ta xem như mất hết thể diện. 

Quân Tiêu Dao vừa vào cuộc chiến đã khai hỏa toàn bộ hỏa lực, thậm chí hắn ta còn chưa kịp thi triển Bất Diệt Kiếm Thể. 

Nhưng dù có thể thi triển Bất Diệt Kiếm Thể, Quân Trượng Kiếm cũng không nắm chắc có thể trấn áp Quân Tiêu Dao. 

Bởi vì lúc Quân Tiêu Dao sinh ra đã có được dị tượng Vạn Thánh Triều Bái. 

Dị tượng Thánh thể vừa ra đời, ai có thể địch lại? 

“Thật là quái vật...” Quân Trượng Kiếm thầm thở dài trong lòng. 

Mới ba tuổi đã có thực lực như vậy, qua thêm mấy năm còn lợi hại hơn, sợ là có thể khiêu chiến năm Tự Liệt đứng đầu. 

Mọi người chung quanh cũng giật mình mà không khép miệng được, chắc chắn không cần bao lâu thì tin tức cuộc chiến lần này sẽ truyền khắp toàn bộ Quân gia. 

Quân Tiêu Dao mới đánh vỡ vạn cổ cực cảnh ở Thái Nhạc Cổ Bia, hiện tại lại đánh bại Quân Trượng Kiếm. 

Một vài tộc nhân trước đó còn mang lòng nghi ngờ đvs Quân Tiêu Dao, hiện tại cũng bội phục sát đất. 

“Tiêu Dao tộc đệ ngày sau tiền đồ vô lượng, chờ đến khi ngươi mười tuổi, tất nhiên có thể trở thành Tự Liệt, thậm chí ở trên ta.” Quân Trượng Kiếm nói. 

Quy tắc của Quân gia là thế hệ trẻ sau mười tuổi mới có tư cách gia nhập tranh đoạt Tự Liệt. 

Quân Tiêu Dao lại nhún vai. 

Hắn đã sớm là Linh Hào Tự Liệt do Thập Bát Tổ điều động nội bộ. 

Thậm chí thân phận địa vị ở trên cả Đệ Nhất Tự Liệt. 

Chỉ là tạm thời chưa công bố mà thôi. 

Chờ đến bữa tiệc mười tuổi thì sẽ công bố, đến lúc đó nếu Quân Trượng Kiếm biết tin này, không biết sẽ lộ ra vẻ mặt gì. 

“Tiêu Dao tộc đệ, gặp lại.” Hiện tại Quân Trượng Kiếm chỉ muốn đi bế quan tu luyện. 

Quân Tiêu Dao lạnh nhạt nói: “Đúng rồi, Trượng Kiếm tộc huynh, ngươi thân là Tự Liệt, không cần thiết để con chó con mèo cũng có thể làm người theo đuổi, như vậy làm mất thân phận lắm.” 

Quân Trượng Kiếm nghe vậy thì ánh mắt chợt lóe, mở miệng nói: “Đã biết.” 

Mà Lan Thanh Nhã nghe được lời này, sắc mặt lại đỏ rực cả lên, trong lòng dị thường nhục nhã. 

Hiển nhiên, con chó con mèo trong lời nói của Quân Tiêu Dao chính là chỉ ả. 

Theo sau, Quân Trượng Kiếm và Lan Thanh Nhã rời đi. 

“Ai, thủ đoạn của ta vẫn không đủ...” Trong mắt Quân Tiêu Dao lộ ra chút suy tư. 

Hiện tại tuy là giai đoạn đặt nền móng, nhưng hắn cũng nên tu luyện một ít thần thông võ học. 

Nói cách khác, thủ đoạn quá đơn điệu. 

Quân gia thân là thế gia Hoang Cổ, thứ không thiếu nhất là các loại điển tịch võ học hi hữu. 

“Đi tìm gia gia hỏi một chút.” Quân Tiêu Dao thầm nghĩ. 

Mà bên kia, Quân Trượng Kiếm chưa đi ra bao xa thì đã dừng bước. 

“Nể mặt tình cảm ngày xưa, ngươi rời khỏi Quân gia đi.” Quân Trượng Kiếm hờ hững nói. 

“Không, Trượng Kiếm công tử, đừng đuổi Thanh Nhã đi!” Sắc mặt Lan Thanh Nhã thay đổi, trở nên trắng bệch. 

Ở Quân gia, ả có thể lấy được bất cứ tài nguyên tu luyện nào dễ như trở bàn tay, địa vị cũng cao hơn người ta một bậc. 

Nếu rời khỏi Quân gia, ả sẽ không khác gì những nữ tu giãy giụa ở tầng dưới chót đó cả. 

“Cút đi, nếu không phải tại ngươi, sao ta lại chọc phải phiền phức như vậy, còn mất mặt đến thế!” 

Quân Trượng Kiếm vung cánh tay đánh bay Lan Thanh Nhã, khiến ả miệng phun máu tươi. 

Nhìn Quân Trượng Kiếm hờ hững rời đi, vẻ thống khổ trên mặt Lan Thanh Nhã chuyển thành oán độc khắc cốt. 

“Quân Tiêu Dao, đều tại ngươi, ỷ vào thân phận mà ức hiếp người khác...” 

“Hoang Cổ Thánh Thể, chẳng lẽ là đánh vỡ một gông xiềng Hoang Cổ Thánh Thể, nếu nói tin tức này cho những thế lực đối địch của Quân gia, hoặc là Thái Cổ hoàng tộc...” 

Sắc mặt Lan Thanh Nhã biến ảo, trong lòng đưa ra phỏng đoán. 

Lấy sức tưởng tượng hữu hạn của ả thì căn bản không thể tưởng tượng được Quân Tiêu Dao đã đánh vỡ mười sợi gông xiềng Hoang Cổ Thánh Thể. 

Trong mắt ả, Hoang Cổ Thánh Thể đánh vỡ một gông xiềng cũng đã rất hiếm thấy. 

“Đúng rồi, nghe nói ngày sau Quân Tiêu Dao này sẽ tổ chức buổi tiệc mười tuổi, đến lúc đó, nếu dẫn kẻ địch tiến đến...” 

Lan Thanh Nhã tự biết, lấy năng lực của mình thì đừng nói đời này, cho dù là kiếp sau, kiếp sau sau nữa cũng tuyệt đối không trả thù được Quân Tiêu Dao. 

Biện pháp duy nhất chính là mượn đao giết người. 

“Chờ xem, Quân Tiêu Dao, còn con tiện nhân Quân Linh Lung kia nữa, các ngươi đều sẽ trả giá đắc!” 

Lan Thanh Nhã tóc tai bù xù, mặt xám mày tro, cuối cùng bị hộ vệ của Quân gia áp giải đi, đuổi ra khỏi nhà. 

Mà phía bên kia, Quân Tiêu Dao căn bản không để ý đến tiểu nhân vật như Lan Thanh Nhã. 

Trong mắt Quân Tiêu Dao, thậm chí ả còn không bằng con kiến. 

Sở dĩ báo cho Quân Trượng Kiếm như vậy, chỉ là không muốn về sau nhìn thấy mà chướng mắt thôi. 

Giờ phút này, Quân Tiêu Dao đang thỉnh giáo Quân Chiến Thiên. 

“Cái gì, con muốn học thần thông võ học, vậy không khỏi quá mức đua đòi...” Quân Chiến Thiên nhăn đôi lông mày hoa râm lại. 

Trong mắt ông ta, Quân Tiêu Dao không khỏi quá nóng vội. 

Mới ba tuổi mà thôi, đây là thời điểm đặt nền móng, học thần thông võ học cái gì chứ. 

Hơn nữa tu luyện thần thông võ học cũng yêu cầu thiên tư ngộ tính, còn phải hao tốn rất nhiều thời gian. 

“Để con thử một lần, nếu hao phí quá nhiều thời gian, cùng lắm thì không học.” Quân Tiêu Dao nói. 

Cuối cùng Quân Chiến Thiên không lay chuyển được hắn, chỉ có thể chấp nhận để Quân Tiêu Dao tu luyện một loại võ học thần thông trước. 

Hơn nữa Quân Chiến Thiên còn ấp ủ một âm mưu, ông ta cố ý chọn ra một môn thần thông công phạt uy lực cực đại, cấp bậc khá cao, nhưng cũng rất phức tạp của Quân gia. 

“Đây là Binh Phạt Quyết, sau khi tu luyện đại thành, pháp lực có thể ngưng thành các thần binh như đao, thương, kiếm, kích, rìu, việt, câu, xoa vân vân, Binh Phạt Quyết vừa xuất hiện thì muôn vàn thần binh đi theo, trảm thiên diệt địa, uy lực mạnh mẽ tuyệt đối.” Quân Chiến Thiên giải thích. 

“Vậy tốt, vậy con tu luyện Binh Phạt Quyết.” Trong mắt Quân Tiêu Dao đầy hưng phấn. 

Quân Chiến Thiên cười ha hả, trong lòng còn đắc ý thầm nghĩ: “Tôn tử, muốn đấu với gia gia thì còn quá non, năm đó cả gia gia cũng phải tu luyện thần thông này chừng một năm, khó khăn lắm mới nhập môn...” 

Trong dự đoán của Quân Chiến Thiên thì chắc chắn Quân Tiêu Dao tu luyện được vài ngày rồi sẽ từ bỏ. 

Nhưng mà, thời gian mấy ngày ngắn ngủn qua đi. 

Trong Thiên Đế Cung, vang lên một tiếng gầm rú chấn động, kim quang vô tận bùng lên trời cao. 

Pháp lực kim sắc như gió lốc thổi quét, sau đó ngưng kết thành những đao thương kiếm kích, chém trời chặt đất mà lao ra. 

“Gia gia, qua mấy ngày rồi mà con mới miễn cưỡng nhập môn, quả nhiên tu luyện thần thông rất phức tạp.” Quân Tiêu Dao đi ra, khẽ lắc đầu, mặt đầy thất vọng mà nói. 

“Khụ...” Quân Chiến Thiên thiếu chút nữa nhổ ra một ngụm máu. 

“Gia gia?” Quân Tiêu Dao khó hỉu. 

“Không... Không có gì, về sau muốn học thần thông gì thì tự đi đến võ các tìm, gia gia muốn đi yên lặng một chút.” 

Quân Chiến Thiên xoay người bỏ đi, căn bản không muốn ở lại thêm với tiểu quái vật này chút nào nữa. 

Vì nếu ở lại, Quân Chiến Thiên sợ đạo tâm cũng tan nát, hoài nghi nhiều năm qua mình toàn sống vô dụng như chó! 

Còn Quân Tiêu Dao thì lộ ra vẻ mặt không hiểu gì cả. 

... 

Kế tiếp, thời gian năm năm trôi qua trong nháy mắt. 

Năm nay Quân Tiêu Dao đã tám tuổi. 

Thiếu niên vừa trưởng thành, tuấn tú như tiên nhân giáng trần. 

Có đôi khi Quân Linh Lung cũng ngơ ngác nhìn chằm chằm vào tuấn nhan thần tú tuyệt luân của Quân Tiêu Dao cả ngày, không có chút phiền chán. 

Đối với bất cứ nữ tử nào mà nói, mỗi ngày có thể nhìn thấy một tuấn nhan trích tiên như vậy, tuyệt đối là phúc phận ba đời không tu được. 

Bản thân Quân Tiêu Dao lại luôn tập trung vào tu luyện, không để trễ nãi. 

Công pháp của hắn chính là chí tôn pháp của Quân gia, Thái Huyền Kinh. 

Pháp môn luyện thể là Tượng Thần Trấn Ngục Kính. 

Pháp môn luyện hồn lại là Hỗn Độn Thần Ma Quan Tưởng Pháp. 

Ngoài ra, hắn cũng đang tu luyện một ít võ học thần thông của Quân gia bao gồm Binh Phạt Quyết, có thể nói là cùng nhau tịnh tiến. 

Tu vi của Quân Tiêu Dao cũng trực tiếp vượt qua Linh Hải Cửu Trọng Thiên, phá vỡ xông vào Thần Cung Cảnh, đã tương đương với cảnh giới tu vi lúc trước của Quân Trượng Kiếm. 

Hơn nữa vì sự đặc thù của Hoang Cổ Thánh Thể, đan điền Linh Hải trong thân thể hắn là Linh Hải kim sắc, vô biên vô hạn. 

Pháp lực hùng hồn đến mức người cùng cấp không thể so sánh, có thể nói là Linh Hải vô tận. 

“Chỉ còn hai năm là tới buổi tiệc mười tuổi, chờ buổi tiệc qua đi, ta cũng nên ra cửa hành tẩu thiên hạ, thuận tiện tra xét tin tức về bí tàng Nguyên Thiên Chí Tôn một chút.” Quân Tiêu Dao lẩm bẩm tự nói. 

Hắn vẫn nhớ mãi không quên hai nơi đánh dấu kia. 

Rốt cuộc đã đánh dấu thành công Hoang Cổ Thánh Thể và Tượng Thần Trấn Ngục Kính, hắn rất tò mò đánh dấu kế tiếp còn có thể đạt được thứ tốt gì. 

Mà bên kia, Quân Linh Lung cũng đang tu luyện ở thiên điện của Thiên Đế Cung bên cạnh, nàng đã hoàn hoàn trở thành thị nữ trung thành của Quân Tiêu Dao. 


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Bình luận truyện