Thần Tử Hoang Cổ

Chương 19: Phế bỏ hôn ước, trên đầu xanh mượt, đánh một trận với Tiêu Trần



Bái Ngọc Nhi và Quân Linh Lung theo sát bên cạnh. 

Quân Linh Lung đưa mắt nhìn về phía Tiêu Trần, trong mắt mang theo một tia trào phúng lạnh lẽo và thương hại. 

Lúc ba tuổi, Quân Tiêu Dao đã đánh bại Đệ Thập Tự Liệt Quân Trượng Kiếm. 

Hiện tại thực lực của hắn rất mạnh, cả Quân Linh Lung cũng không rõ đến mức độ nào. 

Nhìn có hai vị mỹ nhân đi theo Quân Tiêu Dao, sự đố kị dâng trào trong đôi mắt Tiêu Trần. 

“Nếu ta sinh ra ở Hoang Cổ thế gia, thành tựu của ta nhất định sẽ không thấp hơn Quân Tiêu Dao này, nhưng hắn tuyệt đối không ngờ là ta còn có chiếc nhẫn Bàn Long trợ giúp.” Tiêu Trần thầm nghĩ trong lòng. 

Rất nhanh, Quân Tiêu Dao và Tiêu Trần đã đi tới đấu võ trường. 

Bọn họ đến cũng khiến rất nhiều đệ tử Quân gia chú ý. 

“Là Thần Tử đại nhân, hắn tới đấu võ trường làm gì?” 

“Nghe nói có một tên không có mắt muốn khiêu chiến Thần Tử đại nhân.” 

“Hoàng tử của Thanh Long Cổ Quốc sao, thật là dại dột.” 

“Đúng vậy, Thần Tử đại nhân có thể hạ mình giao thủ đã là vinh hạnh của hắn.” 

Trên đường mà đến, gần như tất cả người của Quân gia đều châm chọc mỉa mai, khinh thường miệt thị Tiêu Trần. 

Tiêu Trần nhìn thấy tất cả, nắm tay hắn ta siết chặt. 

Không phải những vai chính truyền kỳ trong tiểu thuyết đó cũng nhận hết xem thường sao, nhưng cuối cùng vẫn có thể lật ngược ván cờ. 

“Một đám mắt chó khinh thường người khác, sinh ra ở Hoang Cổ thế gia thì thế nào, ta sẽ để các ngươi biết, cái gì gọi là nhân định thắng thiên!” Khóe miệng Tiêu Trần nhếch lên một độ cong kiêu ngạo. 

Quân Tiêu Dao và Tiêu Trần đứng trên một lôi đài. 

Quân Linh Lung, Bái Ngọc Nhi và rất nhiều người của Quân gia đều vây xem. 

Trong bóng tối, một ít tộc lão như Quân Chiến Thiên cũng đang âm thầm quan sát. 

Bọn họ cũng không lo Quân Tiêu Dao sẽ bại. 

Mà là muốn mượn trận chiến này để thấy rõ thực lực của Quân Tiêu Dao rốt cục mạnh đến mức nào. 

“Được rồi, ngươi có thể ra tay.” 

Trên lôi đài, Quân Tiêu Dao khoanh tay mà đứng, vẻ mặt nhàn nhạt. 

“Hừ, nếu ta ra tay thì có lẽ ngươi không có cơ hội đánh trả.” Khóe miệng Tiêu Trần lộ ra ý cười lãnh ngạo. 

Hắn ta chính là thiên tài Thần Cung Cảnh. 

Mà Quân Tiêu Dao này mới tám tuổi, lại có thể mạnh đến mấy? 

“Phải không, vậy được rồi.” Quân Tiêu Dao khẽ gật đầu. 

Hắn vô cùng đơn giản mà đánh ra một chưởng, khí huyết kim sắc ngập trời, hư không đều đang rung động! 

… 

(1) Quải bức: Ám chỉ ở trong game sử dụng công cụ thứ ba / hoặc buff để sửa chữa số liệu trò chơi. 

Chung quanh Quân Tiêu Dao, khí huyết kim sắc ngập trời kích động, như sóng lớn mênh mông nổ vang! 

Trong thân thể hắn, hai vạn viên cự tượng vi lạp thức tỉnh. 

Không sai, Quân Tiêu Dao đã tu luyện Thần Tượng Trấn Ngục Kính trong mấy năm nay, trực tiếp thức tỉnh từ một ngàn viên cự tượng lên tới hai vạn viên! 

Điều này cũng có nghĩa là, hiện tại Quân Tiêu Dao vừa ra tay thì chính là hai trăm triệu cân cự lực! 

Điều này kh ủng bố dữ dội, quả thực có thể một chưởng đập nát sao trên bầu trời! 

Khí huyết trong cơ thể Quân Tiêu Dao cuồn cuộn kích động, pháp lực hùng hồn hóa thành một bàn tay khổng lồ kim sắc, trấn áp thẳng đến. 

Hai trăm triệu cân cự lực đàn áp trời cao! 

Cảm nhận được uy năng lay trời này, Tiêu Trần sợ đến sắc mặt tái nhợt, vẻ mặt chợt thay đổi! 

Quân Tiêu Dao không ra tay thì thôi, vừa ra tay thì thiên địa chấn động, càn khôn biến sắc! 

Bàn tay pháp lực kim sắc khổng lồ kia như tay thiên thần, đập thẳng về hướng Tiêu Trần. 

“Sao có thể!” Tiêu Trần không nhịn được mà nổi giận gầm lên một tiếng. 

Nhưng hắn ta cũng coi như có chút năng lực, không ngồi chờ chết, pháp lực cả người kích động. 

“Thương Long Phá Thiên Quyền!” 

Tiêu Trần hội tụ pháp lực lên quyền phong, một quyền đấm thẳng ra. 

Theo một tiếng rồng ngâm truyền ra, một hư ảnh Thanh Long như cùng trùng kích theo quyền này của Tiêu Trần. 

Nhưng mà... 

Vẫn vô dụng! 

Ầm ầm ầm! 

Giống như sấm sét chấn vang, đại tinh va chạm! 

Bàn tay khổng lồ kim sắc lấy thế bẻ gãy nghiền nát mà chôn vùi hư ảnh Thanh Long này trong nháy mắt. 

Sau đó dư thế không giảm mà oanh kích về hướng Tiêu Trần. 

Phụt! 

Tiêu Trần cảm thấy mình như bị một cự tượng thái cổ đá trúng, miệng ói mửa ra máu tươi. 

Cả người hắn ta giống như diều đứt dây bay ngược ra ngoài, sau đó nện thật mạnh xuống mặt đất. 

Tĩnh mịch... 

Toàn bộ đấu võ trường, rất nhiều con cháu Quân gia đều có chút kinh ngạc mà nhìn cảnh tượng này. 

Tuy bọn họ biết, Tiêu Trần khiêu chiến Quân Tiêu Dao là không biết lượng sức, nhưng cũng không ngờ lại bày ra trạng thái nghiền áp như vậy. 

Cái này đã không phải so đấu, mà là nghiền áp tr@n trụi, áp chế hoàn toàn! 

“Đậu xanh rau má, Thần Tử đại nhân đã là Thần Cung Cửu Trọng Thiên rồi, vậy chẳng phải hắn sắp đột phá đến Chân Linh Cảnh?” 

“Thật quá kh ủng bố, Tiêu Trần kia tuy không tính là gì, nhưng ở ngoại giới cũng coi như thiên kiêu rất có thanh danh, vậy mà chỉ một chưởng đã bị Thần Tử đại nhân chụp bay.” 

“Các ngươi cũng đừng quên, Thần Tử đại nhân mới tám tuổi, mà Tiêu Trần kia đã mười lăm mười sáu tuổi, tuổi gấp đôi mà còn đánh không lại, cả ta cũng thấy mất mặt thay hắn!” 

Sau phút kinh ngạc ngắn ngủi là từng đoạt xôn xao. 

Vô số lời nói châm chọc hoàn toàn chỉ về hướng Tiêu Trần. 

Cho dù là Bái Ngọc Nhi cũng đưa bàn tay ngọc lên bưng kín môi đỏ, trừng lớn đôi mắt đỏ xinh đẹp. 

Tuy nàng biết Quân Tiêu Dao sẽ thắng, nhưng không ngờ lại thắng dứt khoát lưu loát như vậy. 

Ở trước mặt hắn, Tiêu Trần không có chút khả năng phản kháng nào cả. 

Ánh mắt Bái Ngọc Nhi nhìn về phía Quân Tiêu Dao không khỏi càng sáng ngời. 

“Sao có thể, tại sao lại như vậy?” 

Đừng nói những người khác, cả Tiêu Trần nằm liệt trong hố cũng ngơ cả ra. 

Theo lý thuyết, không phải là hắn ta nghịch tập vả mặt, hung hăng đạp Quân Tiêu Dao dưới chân, sau đó làm tiện nhân Bái Ngọc Nhi này hối hận chung thân sao? 

Tại sao hiện tại người bị đánh ngã lại là hắn ta? 

“Để ngươi ra tay trước là muốn cho ngươi cơ hội giãy giụa, tránh để quá nhàm chán, hiện tại xem ra, ta vẫn đánh giá cao ngươi.” Quân Tiêu Dao lắc đầu, nói với giọng điệu thất vọng. 

Hắn còn tưởng rằng Tiêu Trần có thể mang đến cho hắn một chút lạc thú và khiêu chiến. 

Kết quả lại không chịu nổi một kích như vậy. 

“Quân Tiêu Dao, ngươi đừng vội kiêu ngạo, trận quyết đấu giữa ngươi và ta còn chưa kết thúc!” Tiêu Trần nghe vậy thì nổi giận đến mức sắc mặt đỏ lên. 

Vai chính gia tăng nộ khí xong thì thực lực sẽ mạnh lên, đây là chân lý muôn đời bất biến. 

Giờ phút này Tiêu Trần cũng như thế. 

Hắn ta gian nan đứng dậy, chùi đi máu tươi trên khóe miệng. 

Một luồng long khí kh ủng bố ứ nghẹn bốc lên từ thân thể hắn ta. 

Tu vi của Tiêu Trần lại bắt đầu liên tục leo lên. 

Thần Cung Nhị Trọng Thiên! 

Thần Cung Tam Trọng Thiên! 

Thần Cung Tứ Trọng Thiên! 


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Bình luận truyện