Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ

Chương 617: C617: Bước lên bậc thang



"300 bậc thang là một cửa ải, ta chỉ có thể tận lực mà vượt thôi." Hỗn Hoàng mỉm cười nói.

"300 bậc thang? Xem ra bậc thang này rất khó!" Diệp Tinh, Hỗn Vũ, Lư Vân Đạt, Vô Ngân đều nhìn về phía Hỗn Hoàng, trong lòng thầm nghĩ.

Xoẹt!

Bỗng nhiên, trong hư không có một trận dao động hiện lên, sau đó một bóng dáng xuất hiện.

Đây là một vị lão giả uy nghiêm mặc trường bào màu vàng, tóc cũng màu vàng, trên mặt còn có hoa văn kỳ bí màu vàng, cả người tản ra một dao động mơ hồ vô cùng lợi hại.

Sau khi lão giả xuất hiện, ánh mắt nhìn về phía Hỗn Hoàng, trên mặt lộ ra một nụ cười, nói: "Hỗn Hoàng, cố gắng thật tốt, chúng ta ở bên ngoài chờ tin tức tốt của ngươi."

- Vâng, trưởng lão! Hỗn Hoàng mỉm cười đáp.

Xoẹt! Xoẹt! Xoẹt!

Sau đó trong hư không lại có từng bóng dáng xuất hiện, những người này đều là cường giả bất tử cảnh.

"Cha!" Lúc này Thanh Hồn đứng ở bên cạnh một người đàn ông trung niên cường tráng hô lên.

"Thanh Hồn." Người đàn ông cường tráng nhìn Thanh Hồn, trầm giọng nói: “Bảng xếp hạng lần này của bậc thang Tinh Nguyên khẳng định Hỗn Hoàng là người đứng thứ nhất, nhưng mà con nhất định phải chiếm được vị trí thứ hai!"

“Vâng, cha!” Thanh Hồn trịnh trọng gật đầu.

Ông ta nhìn vào các bậc thang, nắm chặt nắm tay..

.....

Ba giờ nhanh chóng trôi qua.

Xoẹt...


Bỗng nhiên, ngọn núi phía xa truyền tới một dao động kỳ dị.

- Bậc thang Tinh Nguyên mở ra rồi! Mấy người Diệp Tinh đang yên lặng chờ đợi nhìn về phía xa xa.

- Ha ha, bậc thang Tinh Nguyên rốt cục cũng mở ra!

Trên mặt rất nhiều thanh niên nhất thời lộ ra vẻ chờ mong.

- Bậc thang Tinh Nguyên sao? Hỗn Hoàng nhìn bậc thang xa xa, khóe miệng có một nụ cười.

Xoẹt!

Dao động hiện lên, bóng dáng của anh ta trực tiếp biến mất.

Xoẹt! Xoẹt! Xoẹt!

Lúc này bóng dáng của những người khác cũng không ngừng biến mất.

- Mọi người, cố lên! Diệp Tinh nhìn mọi người bên cạnh, mỉm cười nói.

"Cố lên!" Hoàng Viêm, Lư Vân Đạt tất cả đều cười nói.

"Anh Diệp, anh đè Hỗn Hoàng kia xuống hộ em cái, đánh chết kiêu ngạo của anh ta đi, trông ngứa mắt vãi." Đám người Vương Tam Đại, Lân Pha, Tần Phong, Dương Thu nắm tay.

Xoẹt!

Bóng dáng của bọn họ cũng biến mất không thấy.

......

- Bắt đầu rồi!

Dưới ngọn núi lúc này có rất nhiều người đang nhìn lên đỉnh núi không thấy rõ.

Toàn bộ ngọn núi bị mây bao phủ, khó có thể nhìn rõ bóng dáng bên trong.

Xoẹt...

10s sau, bỗng nhiên một dao động hiện lên, sau đó trong hư không nhanh chóng có từng tin tức hiện ra ngoài.

1.Hỗn Hoàng, Tinh Nguyên Tông, bậc thang thứ 21

2.Thanh Hồn, Vân Diệp Tông, bậc thang thứ 11

3.Mặc Lam, điện Hoàng Thiên, bậc thang thứ 10

4.Mộc Thanh Vũ, Linh Nhai Tông, bậc thang thứ 10

5.Phong Diệp Tây, Tần Mộc Tông, bậc thang thứ 9

6.Vũ Huyên, Hoành Sơn Tông, bậc thang thứ 9

...

Từng tin tức xuất hiện trước mặt mọi người.


"Hỗn Hoàng quả nhiên là đứng thứ nhất, mới 10s đã vọt tới bậc thang thứ 21."

"Thanh Hồn và các thiên tài khác theo sát phía sau."

Tất cả mọi người đang nhìn vào bảng xếp hạng.

- Ha ha, thiên phú Hỗn Hoàng sư huynh ta là vô địch!

"Vô luận là thiên tài gì, đều bị Hỗn Hoàng sư huynh ta nghiền ép."

Ở một chỗ, các thiên tài Tinh Nguyên Tông vô cùng mừng rỡ nói.

......

Xoẹt!

Bóng dáng Diệp Tinh xẹt qua, hắn cảm giác mình trực tiếp xuất hiện trên một bậc thang, ở bậc thang này, một lực bài xích mơ hồ truyền đến.

Xoẹt...

Đồng thời một dao động khác đánh úp lại, truyền vào trong đầu Diệp Tinh. Đây là một tin tức, trong đầu Diệp Tinh trong nháy mắt xuất hiện một hình vẽ kỳ dị.

"Hình vẽ này là gì vậy?"

Diệp Tinh cẩn thận nhìn, toàn bộ hình vẽ thoạt nhìn rất đơn giản, giống như là một con rắn nhỏ uốn lượn quanh co.

"Có vẻ như là một loại phương pháp công kích?" Diệp Tinh thầm nghĩ trong lòng.

Hắn cẩn thận cảm ngộ, tay phải vung lên, sau đó thi triển một công kích ra, công kích này cũng giống như một con rắn nhỏ, uốn lượn khúc khuỷu.

Xoẹt!

Lại là một dao động khác hiện lên, trong không khí thậm chí truyền đến từng tiếng rắc rắc.

"Công kích này vừa có thể thi triển một mình, cũng có thể dung nhập vào trong công kích." Diệp Tinh yên lặng nghĩ.

Hắn không vội vã đi tới bậc thang thứ hai.

"Sư phụ nói mấy bậc thang phía trước không cần gấp gáp, có thể chậm rãi tìm chút quy luật." Diệp Tinh thầm nghĩ.


Lúc này lực bài xích trên bậc thang thứ nhất hoàn toàn không cảm ứng được, nhưng mà hắn vẫn đợi hơn 10s, xác định hắn hoàn toàn nắm giữ được hình vẽ kỳ dị của bậc thang này sau đó mới lại đi tới bậc thang thứ hai.

Xoẹt...

Lại là một dao động khác truyền vào trong đầu Diệp Tinh.

Lần này xuất hiện là hai hình vẽ, hai con rắn nhỏ dây dưa cùng một chỗ.

"Độ khó hơi sâu một chút?" Diệp Tinh cảm thụ một chút, rất nhanh nắm giữ nó.

- Chẳng lẽ chính là những hình vẽ này không ngừng gia tăng? Trong lòng hắn âm thầm suy đoán.

Ngẩng đầu nhìn về phía trước, lúc này khu vực phía trước đã có rất nhiều bóng dáng đi tới, những bóng dáng này không nhìn ra rốt cuộc là ai, nhưng đại khái lại có thể phán đoán ra ở một vị trí nào đó.

- Người đứng thứ nhất đã bước lên bậc thang thứ 63 sao?

Trên bậc thang thứ 63, một bóng dáng mơ hồ yên lặng đứng, chưa tới 2s lại tiến lên một bước.

Diệp Tinh ngẩng đầu nhìn về phía trên.

Lúc này trong hư không có một hàng tin tức hiện ra trước mắt.

1.Hỗn Hoàng, Tinh Nguyên Tông, bậc thang thứ 64

2.Thanh Hồn, Vân Diệp Tông, bậc thang thứ 36

3.Mặc Lam, điện Hoàng Thiên, bậc thang thứ 35

4.Mộc Thanh Vũ, Linh Nhai Tông, bậc thang thứ 35

...



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Bình luận truyện