Chương 37: Thật là dũng sĩ đổ vỏ, một chưởng chụp chết Lan Thanh Nhã (1)
Kế tiếp, yến hội tiếp tục.
Quân Tiêu Dao lại đang suy tư, vì sao hệ thống còn chưa có nhắc nhở đánh dấu.
Mà đúng lúc này, phía chân trời bên ngoài sơn môn Quân gia, một giọng nói mang theo cuồng ngạo và châm biếm lạnh lùng bỗng vang lên.
“Thần Tử Quân gia, quả nhiên miệng lưỡi càn rỡ, cũng không biết thực lực của ngươi có xứng với cái mồm hay không?”
Nghe thấy giọng nói này, thân thể mọi người trong đại điện đều run lên.
Giọng nói này là ai?
Dám nói ra lời này trong bữa tiệc mười tuổi của Thần Tử Quân gia.
Muốn chết cũng không nên tìm cách chết này!
Bên ngoài đại điện, người của rất nhiều thế lực đều nhìn về phía không trung ngoài điện.
Chỉ thấy nơi xa phía chân trời, một con giao long luông mọc cánh xanh bay ngang qua trời cao, trên đó có một đám người đang đứng.
Có kẻ đầu mọc hai sừng, hoặc lưng sinh hai cánh, hoặc trên người có vảy, nhìn qua không giống Nhân tộc.
Một thiếu niên cầm đầu mặc hoa phục kim sắc, trên đầu có hai long giác, thần thái kiêu căng mà kiệt ngạo.
Những lời vừa rồi là truyền ra từ miệng gã.
“Đó là... Long Tử của Tổ Long Sào, Thái Cổ Hoàng tộc!” Một lão nhân thế lực lớn hít sâu một hơi và nói.
Thái Cổ Hoàng tộc là thế lực siêu cấp có thể so sánh với Hoang Cổ thế gia, vô thượng đại giáo, bất hủ thần triều.
Cổ Hoàng của Thái Cổ Hoàng tộc đủ để sánh vai với Đại Đế Nhân tộc.
Thậm chí ở kỷ nguyên nào đó, Cổ Hoàng còn độc bá Tiên Vực, đứng sừng sững trên hàng tỉ sinh linh.
Tổ Long Sào chính là thế lực đỉnh cấp trong Thái Cổ Hoàng tộc, đứng song song với các hoàng tộc đứng đầu như Vạn Hoàng Linh Sơn, Kỳ Lân Cổ Động.
Mà hiện tại, Long Tử của Tổ Long Sào lại đi tới buổi tiệc mười tuổi của Thần Tử Quân gia.
Chỉ cần không phải ngốc tử, cũng biết Tổ Long Sào kẻ đến thì không thiện, kẻ thiện thì không đến.
Một ít người liên tưởng đến ân oán của Tổ Long Sào và Quân gia, trong mắt không khỏi lập loè ánh sáng.
Xem ra hôm nay lại có thể xem một trò hay.
“Tổ Long Sào?” Quân Tiêu Dao lẩm bẩm tự nói.
Hắn cũng có nghe Quân Chiến Thiên nhắc tới thế lực này.
Có thể xem Tổ Long Sào là thế lực đối địch của Quân gia.
Ở thế hệ này, Tổ Long Sào xuất hiện một vị cấm kỵ sơ đại mang Đế Long huyết - Long Ngạo Thiên, từng nghiền áp nhiều vị thiên kiêu tuổi trẻ của Quân gia.
Đương nhiên, Tự Liệt Quân gia cũng từng ngược sát thiên kiêu của Tổ Long Sào.
Thế lực hai bên như nước với lửa.
Thậm chí phụ thân hắn, Bạch Y Thần Vương Quân Vô Hối, khi ở Thánh Nhân chi Cảnh, đã từng hành hạ đến chết một Chuẩn Chí Tôn của Tổ Long Sào, đó có thể xem như cuộc chiến thành danh của Quân Vô Hối.
“Hừ, thật là đen đủi.” Sắc mặt Quân Chiến Thiên trầm trọng.
Tất nhiên bọn họ không có khả năng mời Tổ Long Sào đến dự tiệc.
“Thế nào, đường đường là Hoang Cổ thế gia Quân gia, chẳng lẽ không dám để người ta tiến vào cửa hay sao?” Long Hạo Thiên lộ ra vẻ mặt kiêu căng, nói với giọng điệu kiệt ngạo.
Lời này vừa vang lên, các Tự Liệt như Quân Trượng Kiếm, Quân Tuyết Hoàng đều cháy lên lửa giận trong lòng.
Long Tử Tổ Long Sào này cũng thật kiêu ngạo.
“Gia gia, để bọn họ vào đi, chỉ là mấy con cá chạch mà thôi.”
Quân Tiêu Dao khoanh tay mà đứng, vẻ mặt vững vàng mà thản nhiên.
…
Quân Tiêu Dao cũng không kiêng dè mà nói thẳng ra.
Lời này vừa dứt, tất cả tu sĩ toàn trường đều ngây ngẩn cả người, sau đó trong lòng cảm thán không thôi.
Không hổ là Thần Tử của Quân gia, lại dám nói Long Tử của Tổ Long Sào là cá chạch.
Long Hạo Thiên đâu có điếc, hiển nhiên cũng nghe thấy Quân Tiêu Dao nói gì.
Hắn hơi nheo đôi mắt lại, hiện lên một tia hàn quang.
Mục đích lần này hắn ta đến, là muốn làm ghê tởm Quân gia một chút, giẫm Thần Tử Quân gia ở dưới chân ngay trong buổi tiệc mười tuổi, phát dương uy danh của Tổ Long Sào.
Dù sao trước đó thanh danh của Tổ Long Sào luôn không quá tốt.
Chuyện Quân Vô Hối lấy Thánh Nhân chi Cảnh, tay xé Chuẩn Chí Tôn Tổ Long Sào càng làm Tổ Long Sào trở thành trò cười của Hoang Thiên Tiên Vực.
Tuy không có thế lực nào dám đàm luận ngay trước mặt người của Tổ Long Sào, nhưng sau lưng đều đang trào phúng Tổ Long Sào.
Bởi vậy, Long Hạo Thiên cũng muốn ăn miếng trả miếng, đạp hậu đại của Quân Vô Hối dưới chân.
Hơn nữa Long Hạo Thiên cũng có tự tin này.
Gã dung hợp một long nguyên, dù chưa hoàn toàn luyện hóa, nhưng cũng đủ để đứng trên đỉnh thế hệ tuổi trẻ.
Trừ một ít thiên kiêu chí tôn ra thì gã không sợ ai cả.
Dưới sự ngầm đồng ý của Quân Chiến Thiên, môn vệ của Quân gia cũng không ngăn cản đám người Long Hạo Thiên tiến vào.
Trừ Long Hạo Thiên ra, còn có một ít tuổi trẻ thiên kiêu của Thái Cổ vương tộc đến theo.
Tuy nội tình của Thái Cổ vương tộc hơi yếu hơn Thái Cổ Hoàng tộc một chút, nhưng cũng là thế lực đứng đầu.
Khác với Long Hạo Thiên, trong lòng những sinh linh Thái Cổ vương tộc đó vẫn có chút không tự tin.
Dù sao Quân gia thân cũng là Hoang Cổ thế gia, thanh danh bên ngoài xem như nổi tiếng nhất, là một trong những Hoang Cổ thế gia cường thịnh nhất.
Bọn họ hành động như vậy tương đương với khiêu khích, trong lòng không chột dạ mới là lạ.
Nhưng có Long Hạo Thiên chắn ở trước người, những sinh linh Thái Cổ vương tộc đó vẫn ổn định tâm thần.
Trời sập có người cao lớn chống, bọn họ sợ cái gì?
Phía bên này, Quân Tiêu Dao đảo ánh mắt nhàn nhạt qua đám người Long Hạo Thiên.
Bỗng nhiên, hắn phát hiện một hình bóng hơi quen thuộc.
Một nữ tử mặc váy áo màu lam, khuôn mặt quyến rũ đi theo phía sau Long Hạo Thiên, ánh mắt mơ hồ mang theo ý oán độc, nhìn chằm chằm vào Quân Tiêu Dao và Quân Linh Luông.
“Là ả?”
Quân Tiêu Dao hơi nhướng mày lên.
Hắn gặp được một bóng dáng tự cho là không bao giờ sẽ nhìn thấy.
“Là ngươi, Lan Thanh Nhã, đây là chuyện gì?” Bên kia, Quân Trượng Kiếm đảo mắt qua một cái thì trên mặt cũng hơi lộ ra kinh ngạc, nhịn không được mở miệng quát.
Không phải hắn ta đuổi Lan Thanh Nhã ra khỏi Quân gia rồi sao, nhưng vì sao hiện tại lại xuất hiện bên cạnh Long Hạo Thiên?
Nghe tiếng quát lớn của Quân Trượng Kiếm, khóe miệng Long Hạo Thiên đột nhiên nhếch lên một chút nghiền ngẫm.
Gã vươn tay nâng cái cằm tuyết trắng của Lan Thanh Nhã lên ngay trước mặt Quân Trượng Kiếm, mắt lộ ý khiêu khích, gã nói: “Ngươi đang nói gì, hiện tại nàng là nữ nô của ta, ngươi nói có đúng không?”
“Đúng vậy, Thanh Nhã là nữ nô của Long Tử đại nhân.” Lan Thanh Nhã thuận theo mà nói.
“Tiện nhân ngươi!” Mái tóc đen của Quân Trượng Kiếm tung bay, sắc mặt lạnh lẽo, trong mắt lập loè sát ý.
Bởi vì nhớ tình cảm xưa nên hắn ta chỉ đuổi Lan Thanh Nhã đi, chưa làm khó dễ cái gì.
Kết quả hiện tại Lan Thanh Nhã lại dẫn người của Tổ Long Sào đến.
Phải biết là, thân phận trước đó của ả chính là người theo đuổi Quân Trượng Kiếm.
Xảy ra chuyện thế này thì các tộc lão cao tầng của Quân gia sẽ đối đãi hắn ta như thế nào?
Hơn nữa Long Hạo Thiên lợi dụng Lan Thanh Nhã để vả mặt Tự Liệt của Quân gia.
Mặt mũi của Quân Trượng Kiếm còn biết để ở đâu nữa?
Nghĩ đến đây, lòng Quân Trượng Kiếm trầm xuống.
Bình luận truyện