Chương 38: Thật là dũng sĩ đổ vỏ, một chưởng chụp chết Lan Thanh Nhã (2)
“Đáng chết, nếu chuyện này xử lý không tốt, có khả năng không giữ nổi thân phận Tự Liệt của ta.” Quân Trượng Kiếm siết chặt nắm tay.
Ngay vào lúc sắc mặt Quân Trượng Kiếm biến ảo không ngừng, Quân Tiêu Dao lại bước ra một bước, nói với giọng điệu lạnh nhạt: “Không ngờ Long Tử của Tổ Long Sào lại có sở thích này.”
“Sở thích?” Long Hạo Thiên nhíu mày, nhìn về phía Quân Tiêu Dao.
Thiếu niên tuấn tú đến kỳ quái này chính là mục tiêu hôm nay gã muốn đạp dưới chân.
“Không ngờ ngươi lại có sở thích nhặt giày rách.”
“Người mà Tự Liệt Quân gia không cần, ngươi lại nguyện ý tiếp nhận bao dung, thật là dũng sĩ đổ vỏ.” Quân Tiêu Dao nhẹ nhàng bâng quơ mà nói.
Nhưng nghe đến lời này, Long Hạo Thiên trợn to mắt, sắc mặt lập tức tái đi, trở nên khó coi cực độ.
Câu này chẳng phải đang nói, Long Hạo Thiên gã nhặt rác rưởi mà người khác không cần?
Sắc mặt Lan Thanh Nhã cũng tái nhợt như tờ, nổi giận tới ngón tay cũng run rẩy.
Không có nữ nhân nào nguyện ý bị người khác gọi là giày rách.
Quân Tiêu Dao nói ra hai câu vô cùng đơn giản, lại lập tức đảo lộn cục diện.
Long Hạo Thiên vốn muốn làm nhục Tự Liệt của Quân gia, kết quả hiện tại lại bị cười nhạo.
Người của rất nhiều thế lực chung quanh tuy không dám trắng trợn cười nhạo Long Hạo Thiên, nhưng trong mắt cũng hiện ra trào phúng và khinh thường.
“Thần Tử...” Quân Trượng Kiếm chấn động trong lòng.
Quân Tiêu Dao đang giải vây thay hắn ta.
Nghĩ đến đây, ánh mắt Quân Trượng Kiếm nhìn Quân Tiêu Dao mơ hồ mang theo cảm kích.
Một câu của Quân Tiêu Dao đã hóa giải xấu hổ và nguy cơ của hắn ta.
“Đều là người trong nhà, đừng nói lời dư thừa.” Quân Tiêu Dao cười nhạt và nói.
Quân Trượng Kiếm gật đầu thật mạnh, trong lòng lại có quyết định.
Quân Tiêu Dao đáng để hắn ta nguyện trung thành đi theo!
“Quả nhiên Thần Tử sâu không lường được, dăm ba câu đã hóa giải khốn cục của Quân Trượng Kiếm...” Quân Tuyết Hoàng nói nhỏ trong lòng.
Loại thông tuệ ứng biến ngay hiện trường của Quân Tiêu Dao thật sự không giống biểu hiện mà một thiếu niên mười tuổi nên có.
“Oa, lại thấy được một mặt khác của Tiêu Dao ca ca...” Khương Lạc Ly kinh ngạc cảm thán.
Quân Tiêu Dao không chỉ có dung mạo như tiên, thực lực mạnh mẽ tuyệt đối, mà trí tuệ và khả năng điều khiển cảm xúc cũng xuất chúng.
Dăm ba câu đã khiến Long Tử của Tổ Long Sào nổi giận không nói nên lời, mất hết thể diện.
“Hừ, hậu nhân của Quân Vô Hối chỉ biết giỏi cái miệng, thật làm người ta có chút thất vọng.” Sắc mặt Long Hạo Thiên âm trầm như nước.
“Không sai, còn không phải là Hoang Cổ Thánh Thể sao, thật cho rằng mình là thiên hạ vô địch, ở trước mặt Long Tử đại nhân, ngươi cũng chỉ có vậy.” Lan Thanh Nhã cũng chanh chua mở miệng.
Có Long Hạo Thiên chống lưng ở sau, ả cũng dám lên tiếng.
“Chỉ là một côn trùng mà cũng dám mở miệng ồn ào?” Quân Tiêu Dao lãnh đạm nói.
Trong mắt hắn, Lan Thanh Nhã đã là một người chết, chỉ là chết sớm hay muộn mà thôi.
Nếu Lan Thanh Nhã vội vã muốn đầu thai như vậy, Quân Tiêu Dao cũng chỉ có thể thành toàn cho ả.
Ầm ầm ầm!
Quân Tiêu Dao nâng tay lên, thần năng kim sắc vô tận mênh mông mãnh liệt, hóa thành cự chưởng, trực tiếp trấn sát về hướng Lan Thanh Nhã.
Hành động bất thình lình này nằm ngoài dự đoán của mọi người.
“Dám ra tay ngay trước mặt ta, không khỏi quá càn rỡ!” Đồng tử của Long Hạo Thiên lập tức dựng thẳng lên, cứ như long đồng kim sắc.
Gã muốn ra tay bảo vệ Lan Thanh Nhã.
“Bản Thần Tử muốn giết người thì không ai ngăn cản được!” Quân Tiêu Dao lạnh nhạt như thần linh.
Hắn nâng một tay khác lên, muôn vàn thần binh bùng nổ ra, đó là Binh Phạt Quyết!
Thần binh như nước lũ trút xuống Long Hạo Thiên, khiến sắc mặt gã chợt biến đổi.
Thực lực của Quân Tiêu Dao vượt quá đoán trước của gã.
Ầm ầm ầm!
Trong mắt đông đảo thế lực tứ phương, thân thể Long Hạo Thiên ầm ầm lui liên tục về phía sau, hai tay run mạnh, trong mắt hiện lên một tia kinh hãi.
Mà giờ phút này, cự chưởng pháp lực kim sắc đã đè lên đ ỉnh đầu Lan Thanh Nhã.
“Không... Long Tử đại nhân cứu ta!”
Sắc mặt Lan Thanh Nhã trắng bệch như tờ, đôi mắt đẹp lộ ra hoảng sợ cực độ, phát ra tiếng thét chói tai thê lương.
Nhưng khi cự chưởng kim sắc ầm ầm giáng xuống, tiếng thét chói tai đột nhiên im bặt!
…
Phanh!
Cự chưởng pháp lực kim sắc giống như một góc trời xanh, trực tiếp giáng thẳng xuống!
Kèm với một tiếng răng rắc khiến người ta lông tơ dựng ngược, có máu tươi bắn tung tóe ra từ dưới cự chưởng kim sắc đó!
Thậm chí máu còn bắn lên người Long Hạo Thiên, làm đầy người gã đều là máu tươi!
Ngơ ngác!
Kinh ngạc!
Giờ phút này, tất cả các thế lực toàn trường đều im ắng đi!
Bọn họ không ngờ Quân Tiêu Dao lại bá đạo như vậy, một lời không hợp thì trực tiếp ra tay, một chưởng chụp chết Lan Thanh Nhã.
Hơn nữa còn làm ngay trước mặt Long Hạo Thiên.
Rất nhiều người có tâm cũng chú ý tới, Quân Tiêu Dao tùy tiện tung một chiêu đã đẩy lui Long Hạo Thiên.
Tuy cũng có một phần nguyên nhân do Long Hạo Thiên không kịp phòng bị, nhưng nếu bị một kích đẩy lui, hiển nhiên đã chứng minh một vài vấn đề.
Sau khi cự chưởng pháp lực tiêu tán, nơi đó chỉ còn lại một đống thịt nát máu thịt bầy hầy, khiến người ta nhìn một cái đã muốn nôn mửa.
Khắc trước còn là một mỹ nhân, ngay sau đó đã trực tiếp biến thành một đống thịt băm.
Sự tương phản này quá kịch liệt.
Ánh mắt rất nhiều người nhìn về phía Quân Tiêu Dao cũng mang theo kính sợ.
“Vị Thần Tử đại nhân này thật sát phạt quyết đoán, cho dù là nữ tử cũng giết ngay không nương tay.”
“Như vậy mới có phong phạm Thần Tử, nếu hắn là hạng người thấy nữ nhân thì thủ hạ lưu tình, cũng sẽ làm người ta xem nhẹ một phần.”
Một ít lão cổ của các thế lực lớn sôi nổi châu đầu ghé tai nghị luận.
Biểu hiện của Quân Tiêu Dao cũng không làm mất mặt thân phận Thần Tử Quân gia và Linh Hào Tự Liệt của hắn.
“Ngươi... Đáng chết!” Trong mắt Long Hạo Thiên ứa ra lửa giận, đồng thời đáy mắt cũng có chút kinh hãi.
Vừa rồi Quân Tiêu Dao chỉ tùy ý tung một chiêu ngăn cản gã, nhưng Long Hạo Thiên lại cảm nhận được một thần lực gần như không thể ngăn cản.
Gã thân là Long Tử của Tổ Long Sào, là tồn tại có một không hai trong các thiên kiêu đứng đầu ở phương diện thân thể.
Bình luận truyện